Băng Hồng Trà Bạch Nguyệt Quang – Chương 6

Đăng lúc 21:37 16/09/2024
62 · 1 · HẾT

← Trước Sau →

Theo dõi Truyện Chill - Đọc Truyện Online trên Facebook để thảo luận, giao lưu, cập nhật truyện... Bấm vào / để chuyển chương.

Bấm vào nút để tùy chỉnh phông chữ, cỡ chữ , v.v... Nếu xem truyện có vấn đề gì, vui lòng để lại bình luận cho chúng mình biết nhé!

Nỗ lực lấy lòng của ông nội chỉ được đền đáp bằng câu nói:

“Ta không muốn gặp ngươi, và ta chưa bao giờ thừa nhận ngươi là cháu của ta.”

“Trở về đi. Về nhà của chính mình.”

Con cáo chín đuôi nhỏ bị đuổi ra khỏi nhà.

Và trong mười sáu năm tiếp theo, anh phải chịu đựng sự chế giễu vì mẹ anh mất do sinh anh ra.

“Này này này, nghe nói đứa trẻ đó đã đâm vào bụng mẹ mình trước khi bò ra ngoài.”

“Anh nói xem nếu làm điều ác như vậy thì sau này nó có bị quả báo không?”

Anh ấy đã phải nghe những điều như vậy không biết bao nhiêu lần.

Giang Thất buồn chán trói tai tôi lại.

“Em có biết tại sao anh chưa từng nghe thấy những điều như vậy kể từ khi anh 16 tuổi không?”

Tôi nới lỏng cái nút không đáng yêu này và thắt một chiếc nơ trên đầu.

“Tại sao?”

“Bởi vì người cuối cùng nói điều này với anh đã bị làm mù một mắt.”

“Sau đó, không ai dám nhắc đến chuyện đó nữa.”

Mắt tôi mở to.

Đôi tai nảy lên không kiểm soát được.

Giang Thất mỉm cười thích thú, “Cái gì, em sợ à?”

Tôi lắc đầu, “Chà, hay quá.”

Giang Thất thấy tôi rồi buồn cười.

Lúc này thì tôi đã hiểu rồi.

Anh có bóng tối tâm lý khi sinh con và sợ tôi sẽ chết trên bàn mổ như mẹ anh.

Nhưng anh không muốn cơ thể tôi bị tổn hại nên đã lén uống thuốc tránh thai mà nam giới có thể uống.

Anh không chọn đeo nó mọi lúc chỉ để đề phòng trường hợp tôi hỏi tại sao.

Giang Thất hỏi tôi:

“Em có thực sự muốn có con không?”

Tôi lắc đầu, “Em cũng không muốn có con.”

“Em chỉ nghĩ lợi ích lớn nhất của việc mang thai là anh có thể kiềm tình dục trong 10 tháng và em có thể nghỉ ngơi trong 10 tháng.”

Giang Thất: “…”

22
Việc đầu tiên cần làm sau khi giải quyết hiểu lầm là gọi điện và nói cho Lạc Lạc

“Lạc Lạc! Để tớ kể cho cậu nghe…”

Tôi nghe thấy tiếng động ồn ào từ bên cạnh cô ấy, không khỏi hỏi trước:

“Muộn thế này, cậu đang ở đâu vậy?”

“Tớ đang đi taxi.”

“Tề Châu, Phó Tương Hàn và tớ đã ly hôn.”

“Tớ bị mối tình đầu của anh ấy đá ra ngoài. Tớ có thể ở nhà cậu một vài ngày được không?”

23.
Giang Thất kêu bác sĩ riêng tới cho kiểm tra thân thể cho Lạc Lạc.

Sau khi xác nhận bình thường, tôi lập tức gọi lại cho Phó Tương Hàn

Cách màn hình điện thoại, tôi vẫn cảm thấy một luồng sát khí bao quanh.

Tôi mắng hắn một cách không kiêng nể và nói:

“Đúng đồ ngu ngốc, quên nói cho anh biết, đứa nhỏ là của anh”

“Cậu ấy không có ngoại tình, người cậu ấy yêu là anh”

“Không, bây giờ thì không phải rồi”

“Nếu đã ly hôn, đứa nhỏ không có quan hệ gì với anh cả, mau mau quay về với cô ả tình đầu và tự sinh một đứa đi.”

“Chúc anh hiếm muộn, con cháu đầy đàn.”

Lạc Lạc vừa cười vừa khóc.

Cô dụi mắt: “Đừng tức giận, Châu, tớ là người chủ động ly hôn, tớkhông buồn đến thế đâu.”

Đó là những gì cô ấy nói.

Đêm đó, tôi vẫn nghe thấy tiếng cô ấy khóc trong chăn.

Bởi vì trong khoảng thời gian này, vô số người quen biết Phó Tương Hàn đều nói hắn đã trở thành nô lệ.

Kể cả tôi, mọi người đều thấy sự quan tâm chu đáo của anh ấy dành cho Lạc Lạc

Lạc Lạc chắc hẳn đã có rất nhiều khoảnh khắc mềm lòng.

Sự chia ly đột ngột thực sự có thể gây ra nhiều cảm xúc cho cô ấy.

24
Tôi đoán ngày hôm sau sẽ có người đến gõ cửa.

Nhưng không ngờ đó lại là mối tình đầu của Phó Tương Hàn.

Cô ta trang điểm tinh tế.

“Xin chào, Chu Lạc có ở đó không? Tôi có chuyện muốn giải thích với cô ấy, cho tôi gặp cô ấy một chút được không?”

Tôi vừa gội đầu xong, chưa kịp sấy tóc .

Tôi lắc đầu thật nhanh, hất hết nước từ tai mình lên mặt cô ta

Sau đó mới nói “Không có ở đây.”

Mascara của cô ta thấm nước và đã bắt đầu chảy ra chất lỏng màu đen trên mặt

Mối tình đầu đó vẫn không bỏ cuộc.

“Cái kia, Tương Hàn nói cô ấy đang ở đây…”

“Xin hãy giúp tôi truyền đạt điều này. Tôi và Phó Tương Hàn chẳng có gì cả. Hôm qua tôi đã chủ động kết hợp với người làm đuổi cô ấy đi. Phó Tương Hàn vẫn còn ở nước ngoài và anh ấy không biết gì cả.

Tôi đã cười nhạo.

“Cô ấy là thỏ, không phải thánh nữ.”

“Chính cô lợi dụng rồi khi dễ cô ấy, nếu cô không rời khỏi đây, tôi sẽ tát cô đấy.”
Kể từ ba ngày sau khi mối tình đầu rời đi, Phó Tương Hàn vội vã chạy đến.

Nhìn anh ta trông nhếch nhác hơn nhiều.

Mắt tôi đỏ ngầu.

Tôi chặn anh ta ở cửa.

“Anh về đi”

Anh ta nhìn chằm chằm vào tôi, giọng khàn khàn.

“Xin hãy cho tôi gặp cô ấy.”

Vua sói đang thực sự cầu xin tôi

Thấy hắn vẫn chưa di chuyển, tôi lấy khẩu súng nước đã chuẩn bị từ phía sau ra.

Khuôn mặt anh ta vô cảm.

Bên trong là nước ớt tôi đã ngâm qua đêm.

Giang Thất lo Phó Tương Hàn sẽ làm gì tôi nên cứ dựa vào cửa.

Nhìn thấy vậy, anh cười hắc hắc, hả hê: “Đồ ngốc, ngươi có thể mất vợ.”
Phó Tương Hàn rời đi càng thêm xấu hổ.

Nhưng anh không bỏ cuộc và ngày nào cũng đến cửa nhà xin gặp Lạc Lạc.

Cho đến khi Lạc Lạc sinh, anh ta cuối cùng cũng được nhìn cô ấy một lần.

25
Lần đầu tiên chú thỏ con cất tiếng đã gọi bố.

Hét vào mặt tôi…

Lúc đó Lạc Lạc muốn đánh chết tôi.

Bởi vì tôi luôn tự gọi mình là bố thỏ khi cô ấy mang thai, bất chấp sự can ngăn của Lạc Lạc.

Khi Phó Tương Hàn phát hiện ra, anh ta ghen tị đến mức ném hai chiếc cốc của Giang Thất

Kể từ khi ly hôn, anh ta ngày càng trở nên vô liêm sỉ.

Để nhìn thấy Lạc Lạc, anh ta đã làm bất cứ điều gì, kể cả trèo tường và lẻn vào.

Trong trường hợp anh ta thành công trong việc theo đuổi vợ mình, tôi sẽ ôm tập giấy của mình và ngắm nhìn những người mẫu nam mỗi ngày.

Ngay khi Giang Thất cố gắng ngăn cản tôi, tôi đã nghiêm túc nói với anh ấy:

“Em không đánh giá cao người mẫu nam, em đang chọn bạn trai mới cho Lạc Lạc.”

GIang Thất cười giận dữ và gõ gõ ngón tay lên bàn.

“Vậy em nên giải thích tại sao em lại yêu cầu họ để lộ cơ bụng?”

Tôi nhìn anh bằng ánh mắt ngây thơ, không đồng tình.

“Bởi vì hình dáng cơ thể cũng là một trong những tiêu chí lựa chọn.”

Giang Thất mỉm cười gật đầu và không nói gì thêm.

Nhưng đến tối, tôi lại đắp chăn, tiếp tục ôm tấm đệm nhìn cơ ngực của con hổ orc nhỏ.

GIang Thất trực tiếp mở chăn ra, lấy tấm đệm và ném sang một bên.

Tôi vừa định giật lại thì nhận ra anh ấy đang mặc một chiếc áo sơ mi lụa.

Ba nút đã được mở.

Anh ăn mặc giống hệt các học viên trong trại huấn luyện người mẫu nam mà tôi đã xem mấy ngày qua.

Giang Thất đẩy tôi trở lại giường và ôm lấy eo tôi.

“Bà chủ, đừng nhìn họ.”

“Anh bán dâm cho em à?”

Tôi: “…”

Được rồi, cosplay lại đi.

May mắn thay, bây giờ tôi có thể theo kịp thói hư hỏng của Giang Thất.

Tôi lấy ra hai tấm vé đỏ trên bàn cạnh giường ngủ và nhét chúng vào giữa thắt lưng của Giang Thất.

Rất có ý thức của bà chủ.

“Chúng ta thử trước nhé.”

“Nếu anh phục vụ tốt cho em, em sẽ cân nhắc giữ anh lại.”

Giang Thất nhướng mày và cúi xuống cắn mở cúc áo ngủ của tôi bằng anh răng…

“Bà chủ.”

“Dịch vụ đã bắt đầu.”

(Toàn văn kết thúc)

← Trước Sau →

Bình luận

Bắn tim nào!

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Đổi hình đại diện tại đây. Để lại bình luận đồng nghĩa với chấp nhận điều khoản bình luận của chúng mình.


Có 1 bình luận