Nhảy Múa Giữa Cánh Đồng Thơ – Chương 1: Mệt Mỏi

Đăng lúc 16:47 14/10/2024
1 · 0

← Trước Sau →

Theo dõi Truyện Chill - Đọc Truyện Online trên Facebook để thảo luận, giao lưu, cập nhật truyện... Bấm vào / để chuyển chương.

Bấm vào nút để tùy chỉnh phông chữ, cỡ chữ , v.v... Nếu xem truyện có vấn đề gì, vui lòng để lại bình luận cho chúng mình biết nhé!

Bài thơ: Mệt Mỏi

Ta bất an giữa dòng người tấp nập,
Yên bình hơn nơi chẳng bóng ai đi.
Thân ngoài xa, lòng mong về nơi ấm
Nhưng khi về, lại muốn thoáng lặng im.

Tác giả: Cá Muối

____________________

Tâm sự về bài thơ “Mệt Mỏi”

Chào các bạn đọc thân mến,

Đầu tiên, xin cảm ơn các bạn đã dành thời gian để lắng nghe những tâm sự nhỏ bé của mình qua bài thơ “Mệt Mỏi.” Đầu tiên, mình muốn khẳng định rằng mình không phải là một người chuyên viết văn, và cũng chẳng phải là một nhà thơ hay một tác giả văn học tài hoa. Mình chỉ đơn thuần là một người yêu chữ, viết vì thích chữ, mình tìm thấy niềm vui khi được đắm chìm trong những cánh đồng chữ, đơn giản vậy thôi. Dù đôi khi cùng một dòng văn, cũng một nội dung, ấy nhưng mỗi người đọc khác nhau, đều lại lấy cho mình một cảm nhận, một suy nghĩ và một hiểu biết chẳng giống nhau. Chính sự khác biệt diệu kỳ ấy làm mình thấy thích thú và thoải mái khi viết.

Mình tin rằng, mỗi chúng ta trong cuộc đời đều có lúc trải qua những giai đoạn lạc lõng, chơi vơi, những lúc tưởng chừng như cả thế giới chỉ có mỗi một bản thân là tồn tại. Có lẽ, mình viết bài thơ này trong một khoảnh khắc như vậy. “Mệt Mỏi” không chỉ là sự mệt mỏi về thể xác, mà còn là sự kiệt quệ trong tâm hồn. Giữa dòng đời tấp nập, đôi khi ta cảm thấy lạc lõng, cô đơn, mặc dù xung quanh luôn đông đúc người qua lại.

Cảm giác cô đơn giữa đám đông – nghe có vẻ vô lý, nhưng thực tế, không chỉ nhiều, mà là rất nhiều người đã từng trải qua nó, trong đó có mình. Có lúc ta chỉ muốn trở về nhà, nơi bình yên nhất. Thế nhưng, đôi khi ngay cả nơi đó cũng không còn là chốn trú ẩn an toàn nữa. Những mối quan hệ, những rạn nứt nhỏ nhặt, và khoảng cách giữa chúng ta với gia đình dần xuất hiện, khiến lòng càng thêm mỏi mệt.

Bài thơ “Mệt Mỏi” ra đời vào một ngày như vậy – ngày mà mọi thứ dường như đổ vỡ trong mắt mình. Những nỗi buồn không quá lớn, nhưng chúng tích tụ dần khiến mình cảm thấy gục ngã. Và có lẽ, điều đó đã thôi thúc mình viết ra những dòng thơ này, không hoa mỹ, không trau chuốt, chỉ đơn giản là lời tự sự của một người đang cảm thấy mệt mỏi.

Mình không tìm kiếm sự đồng cảm, mình viết ra nó chỉ đơn giản là để giải tỏa, để quên đi những điều không vui, nhưng nếu bạn từng cảm nhận được điều gì tương tự, mong rằng những dòng thơ này có thể mang lại cho bạn một chút an ủi. Chẳng chỉ riêng bạn, mà gần như tất cả chúng ta đều có những khoảnh khắc yếu lòng, nhưng rồi ai cũng sẽ trưởng thành hơn, mạnh mẽ hơn, rồi vượt qua nó. Có lẽ, cái bạn cần chỉ là “…’thoáng’ lặng im”, chỉ một thoáng thôi rồi sau đó, mọi điều sẽ tốt đẹp hơn.

Cảm ơn các bạn đã đọc, và chúc các bạn luôn giữ được niềm tin vào chính mình.

Tác giả: Cá Muối

← Trước Sau →

Bình luận

Bắn tim nào!

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Đổi hình đại diện tại đây. Để lại bình luận đồng nghĩa với chấp nhận điều khoản bình luận của chúng mình.


Không có bình luận.
-->