Chồng Tôi Yêu Đương Với Hồ Ly Tinh – Chương 10

Đăng lúc 09:21 15/10/2024
407 · 0 · HẾT

← Trước Sau →

Theo dõi Truyện Chill - Đọc Truyện Online trên Facebook để thảo luận, giao lưu, cập nhật truyện... Bấm vào / để chuyển chương.

Bấm vào nút để tùy chỉnh phông chữ, cỡ chữ , v.v... Nếu xem truyện có vấn đề gì, vui lòng để lại bình luận cho chúng mình biết nhé!

15

Cố Thần tìm Tô Mộng để chất vấn cô ta, nhưng Tô Mộng dùng lý do tránh né đủ kiểu để nói chuyện với hắn, sau đó hắn ta tìm thấy tin nhắn trên điện thoại di động của Tô Mộng. Các bản ghi trò chuyện ái muội được gửi bởi các lãnh đạo cấp cao trong trường đại học C và một số bức ảnh chụp lộ liễu.

Tô Mộng bị đánh ngay lập tức.

“Cô là đồ tiện nhân không biết xấu hổ!” Cố Thần vô cùng đau đớn, “Tôi bởi vì cô mà mất đi người thương, danh vọng, tiền tài, địa vị, báo đáp của cô dành cho tôi là như thế này à? !”

Tô Mộng dở khóc dở cười, “Anh lấy tư cách gì buộc tội tôi, tôi ép anh làm theo ý của tôi sao?”

“Cố Thần, anh thật cho rằng năng lực của anh đủ để có thể đi đại học C một mình sao? “Tô Mộng hừ một tiếng, “Nếu không phải tôi đứng ra làm trung gian khắp nơi, anh xứng không?”

“Ly hôn.” Cố Thần nghiến răng mà nói.

“Được, ly hôn thì ly hôn!” Tô Mộng cười quyến rũ, ” Đợt tuyển dụng đại học C đang trong thời kỳ công bố kết quả, bây giờ anh cũng không đi được, tôi mang theo cái người vô dụng như anh để làm cái quái gì. ”

Không biết Tô Mộng dùng phương pháp gì, nàng xoay người là lại đi tới đại học F. Dù không có chứng chỉ bằng cấp nhưng cô ta vẫn trở thành nghiên cứu sinh.

Nhưng Cố Thần không còn gì, mất việc và mất danh tiếng.

Hắn ta gõ cửa nhà tôi vừa khóc vừa quỳ gối cầu xin, “A Lâm, anh sai rồi, anh thực sự biết mình sai rồi.”

16.

“Tất cả đều là lựa chọn của anh, em đã cho anh một cơ hội.” Tôi đang định đóng cửa lại, lại bị Cố Thần ngăn lại.

“Đừng bỏ rơi anh” Cố Thần thần sắc tiều tụy, “A Lâm, em còn yêu anh đúng không, em nói sẽ vĩnh viễn yêu anh!”

Cố Thần định đưa tay chạm vào mặt tôi, nhưng tôi đã chặn lại.

“Đó là dựa trên tiền đề là anh không phản bội tôi, cũng không phản bội hôn nhân của chúng ta!” Tôi cười lạnh, “Cố Thần, đi đi, tôi không có gì muốn nói với anh.”

“Là Tạ Uyên!” Cố Thần trong mắt lóe lên hung quang, “Hắn cướp em đi!”

Tôi lắc đầu, không muốn nói thêm gì nữa: “Cố Thần, anh thật đáng thương … ”

Chỉ biết đổ lỗi cho người khác.

Mọi thứ đều là quả báo của hắn ta.

Bảo vệ nhanh chóng đến và kéo Cố Thần đi.

Sau một thời gian, tôi nghe nói về Tô Mộng.

17

“Ơi, cậu có nghe tin gì chưa? Tin của hồ ly tinh Tô Mộng trong trường đại học F á? ”

“Gì? Đắc Kỷ của giới học thuật đó hả?”

Tôi đang ăn trong căng tin của trường và nghe lỏm được hai học viên nói về Tô Mộng.

“Ừa, tớ nghe nói rằng, cô ấy đã vào đại học F rồi. Lại theo đường cũ, muốn câu giáo sư hướng dẫn, nhưng bị vợ của giáo sư đó bắt gặp ngay tại chỗ. Chậc! Tô Mộng bị đánh đập thậm tệ luôn.”

“Còn nữa, còn nữa, nghe nói Tô Mộng muốn bò lên cao nên ngủ với không ít người đấy, rồi tình cờ vào bệnh viện xét nghiệm máu, đoán xem?”

“Lây bệnh rồi hả?”

“Bệnh AIDS đã ở giai đoạn cuối, không có thuốc chữa.”

Tôi nhanh chóng ăn hết những gì trên đĩa, đứng dậy và bước ra khỏi căng tin.

Ai đó đã ngăn tôi lại.

“Thế nào? Em đã thích ứng chưa?” Tạ Uyên đi tới bên cạnh tôi, nhàn nhạt hỏi: “Trở lại trường cảm giác thế nào?”

“Nói chung là, cũng không khác ngày xưa mấy.”

Năm nay, tôi thi đậu nghiên cứu sinh, được nhận vào trường cao học của Cố Thần từng làm, tôi cũng học chuyên ngành về polymer.

Ngôi nhà và số tiền mà Cố Thần để lại cho tôi đủ để tôi phung phí trong một thời gian.

Cuộc đời là những chuyến đi không mục đích, hãy biết buông bỏ và sống tự tại.

(Kết thúc)

← Trước Sau →

Bình luận

Bắn tim nào!

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Đổi hình đại diện tại đây. Để lại bình luận đồng nghĩa với chấp nhận điều khoản bình luận của chúng mình.


Không có bình luận.
-->