Chương 1

Đăng lúc 16:45 12/09/2024
1.7K · 0

← Trước Sau →

Theo dõi Truyện Chill - Đọc Truyện Online trên Facebook để thảo luận, giao lưu, cập nhật truyện... Bấm vào / để chuyển chương.

Bấm vào nút để tùy chỉnh phông chữ, cỡ chữ , v.v... Nếu xem truyện có vấn đề gì, vui lòng để lại bình luận cho chúng mình biết nhé!

1.

Tại bữa tiệc sinh nhật, tôi thấy người giúp việc đã bị tôi sa thải, Lâm Yên, mặc một chiếc váy nhỏ và đeo một sợi dây chuyền kim cương…

Con trai tôi, Lục Thương, nắm tay cô ta và đi về phía bục phát biểu.

Cảnh tượng này trông giống như là đi thảm đỏ trong một đám cưới.

Khi đến bục phát biểu, Lục Thương cầm micro, trước tiên nhìn Lâm Yên một cách đầy tình cảm, rồi mới bắt đầu nói.

Tôi đã biết điều này sẽ không tốt, nhưng không còn kịp ngăn cản nữa.

Lục Thương nói, hôm nay không chỉ là bữa tiệc sinh nhật của tôi, mà còn là lễ đính hôn của nó và Lâm Yên, nó hy vọng mọi người có thể chúc phúc cho hai đứa nó.

Không khí trong phòng như bị đông cứng ngay lập tức, sau đó có vài tiếng vỗ tay lẻ tẻ.

Tôi tức giận đến mức tay cũng hơi run rẩy —

Bên kia, Lục Thương nắm tay Lâm Yên, đi về phía tôi.

Lâm Yên cười rạng rỡ, vẻ mặt ngây thơ như hoa nhỏ, nhưng ánh mắt nhìn tôi lại mang theo chút thách thức và chế giễu.

Cô ta tưởng mình đã thắng rồi sao?

Tôi bỏ ly rượu vang trong tay xuống, cười lạnh.

Hai đứa nó nhanh chóng đến trước mặt tôi, Lục Thương rót một ly rượu, đưa cho tôi, nói:

“Mẹ, con muốn kết hôn với Lâm Yên, hy vọng mẹ có thể chấp nhận chúng con.”

Tôi mỉm cười nói:

“Không phải con đã thông báo trước toàn thể khách mời rồi sao? Còn cần mẹ chấp nhận cái gì nữa?”

“Mẹ, mẹ đừng như vậy, con thực sự rất mong nhận được sự chúc phúc của mẹ.”

Lục Thương vội vàng nói.

“Mẹ —”

Lâm Yên giả vờ yếu đuối, cùng với Lục Thương gọi tôi là “mẹ.”

“Câm miệng!”

Tôi không thể kìm nén mà quát lớn:

“Đừng có gọi tôi như thế, tôi thấy ghê tởm…”

Lâm Yên có vẻ bị tôi làm sợ, nép vào bên cạnh Lục Thương, mắt đẫm lệ, nói nhỏ:

“Dì ơi, cháu và A Thương là thật lòng yêu nhau.”

“Mẹ, mẹ chính là có thành kiến với Lâm Yên.”

Lục Thương lớn tiếng nói.

“Thành kiến?”

Tôi tức giận đến mức bật cười.

Một năm trước, tôi đã thuê Lâm Yên qua một công ty dịch vụ gia đình.

Trong sáu tháng đầu, cô ta còn tạm được, mặc dù không chăm chỉ lắm và hay thèm ăn, thường xuyên ăn trộm đồ trong nhà.

Tôi nghĩ rằng cô gái trẻ có thể cũng không dễ dàng gì, nên tôi nhắm mắt cho qua.

Nhưng tôi không ngờ, cô ta lại bắt đầu liên tục trộm đồ trong nhà, ban đầu chỉ là những món đồ nhỏ không đáng giá.

Nửa năm trước, cô ta đã trộm một chiếc túi Hermès của tôi.

Sau khi kiểm tra camera giám sát và chuẩn bị báo cảnh sát thì cô ta liền quỳ xuống van xin tôi, nói rằng mẹ cô ta ở quê bị ốm, cần tiền để chữa trị, và cầu xin tôi cho cô ta một cơ hội nữa.

Cô ta diễn rất chân thật.

Vừa lúc công ty tôi có việc gấp, tôi không có thời gian để kiểm tra kỹ lưỡng.

Thậm chí, khi nghe nói mẹ cô ta đang bệnh nặng và cần tiền gấp, tôi còn chuyển khoản cho cô ta 5000 tệ.

Một tháng trước, cô ta dẫn theo vài người trẻ tuổi đến biệt thự của tôi, tụ tập ầm ĩ, làm bậy trong phòng ngủ của tôi…

Lúc ấy do tôi đã trở về sớm một ngày và tình cờ bắt gặp.

Khi nhìn thấy Lâm Yên mặc đồ của tôi, nằm vắt vẻo trên giường của tôi, vừa hút thuốc vừa cười đùa với mấy người trẻ tuổi, tôi cảm thấy sốc.

“Bà già ngu ngốc đó thật sự nghĩ rằng mẹ tôi bị ốm và đã chuyển tiền cho tôi…”

Tôi nghe cô ta nói như vậy.

“Các cậu cứ vui chơi thoải mái đi, dọn dẹp sạch sẽ là được.”

Tôi tức giận đến mức suýt chút nữa là nôn ra máu.

Sau đó, cô ta lại diễn trò cũ, giả vờ đáng thương, quỳ xuống xin lỗi và cầu xin tôi tha thứ.

Tôi đã sa thải cô ta và báo cảnh sát.

Nhưng tôi không ngờ rằng người đến bảo lãnh cô ta lại là con trai tôi, Lục Thương.

2
Thật đúng là không điều tra thì không biết, điều tra rồi tôi mới kinh ngạc đến mức không thốt nên lời.

Lâm Yến mười chín tuổi đã bỏ trốn theo người khác, từng phá thai hai lần, còn vì tội trộm cắp mà bị tống vào tù nửa năm.

Ra tù, cô ta vẫn tiếp tục sống phóng đãng, từng bán rượu ở quán bar, ngồi bàn ở KTV… Sau đó thấy không ổn, cô ta mới tìm đến một công ty gia chính để làm bảo mẫu.

Vì tội trộm cắp, cô ta đã bị tố cáo ba lần.

Tôi đưa thông tin cho Lục Thương và nói: “Con chắc chắn muốn ở bên một người từng ngồi tù và ngồi bàn như cô ta sao?”

“Mẹ, những điều này con đều biết, Yến nhi nhà nghèo, làm những việc đó cũng là bất đắc dĩ, mẹ chỉ là coi thường những người lao động ở tầng lớp dưới…” Lục Thương lớn tiếng phản bác.

← Trước Sau →

Bình luận

Bắn tim nào!

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Đổi hình đại diện tại đây. Để lại bình luận đồng nghĩa với chấp nhận điều khoản bình luận của chúng mình.


Không có bình luận.