Trong lúc những tiếng chén rượu leng keng va nhau, Tiết Thịnh không ngừng nâng ly, giao tiếp khắp nơi để cải thiện danh tiếng cho Vân Nghê.
Ta lẻn vào gian bên cạnh, đợi đúng lúc, rồi đạp đổ bình phong.
Giữa tiếng đổ vỡ lớn, ta thấy rõ nét mặt kinh hãi của Tiết Thịnh.
Trong vòng tay hắn, một ca kỹ đang dựa vào, mềm mại như rắn, quấn lấy hắn, đòi hôn.
Đối diện hắn, chính là Vân Nghê vừa mới bước vào.
Ánh mắt hai người chạm nhau, sắc mặt đột ngột thay đổi.
Khuôn mặt Vân Nghê tái nhợt, mắt ả rưng rưng nước mắt, lặng lẽ rơi xuống từng giọt. Tiết Thịnh mặt mày xám ngoét, đứng yên bất động. Vân Nghê đau lòng bỏ chạy trong nước mắt, nhưng hắn vẫn không đuổi theo, dường như có ngàn lời mắc nghẹn ở cổ.
Ta biết vì sao.
Là vì ca kỹ trong tay Tiết Thịnh vừa quấn lấy hắn vừa lặng lẽ cắt đứt thắt lưng của hắn xuống. Nếu hắn đứng lên, quần hắn sẽ rơi xuống. Mỗi khi hắn định cử động, ca kỹ sẽ thì thầm đe dọa, nếu dám đuổi theo sẽ tụt quần hắn ngay lập tức.
Mà sao ta biết được chuyện này á? Vì đó chính là kế hoạch của ta mà.
Nhìn nét mặt hắn đầy bực tức nhưng không dám nói ra, ta suýt chút nữa đã bật cười.
Ai cũng thấy rõ quận chúa Vân Nghê, người từng cáo ốm để trốn tránh trách nhiệm về vụ cắt xén tiền trợ cấp, giờ lại hiện diện tại Phong Nhã Lâu.
Còn Tiết Thịnh, kẻ vẫn luôn tỏ ra trung thành với Vân Nghê, giờ lại bị bắt gặp khi đang vui vẻ bên ca kỹ ngay trước mắt ả.
Quả là một trò cười thật sảng khoái!
Đợi đến khi mọi người đã cười cợt thỏa thích, ta mới hắng giọng nói với các vũ nữ đang tò mò nhìn cảnh tượng: “Còn chờ gì nữa? Đánh nhạc tiếp đi! Nhảy múa tiếp nào!”
Nghe thấy tiếng ta, Tiết Thịnh liền quay đầu lại thì bắt gặp nụ cười của ta và ly rượu đang nâng chúc mừng từ xa.
Không vội, đây chỉ mới là khởi đầu thôi.
Đột nhiên, ánh mắt ta chạm vào một ánh nhìn sắc lẹm, từ một nam nhân xa lạ nhưng cực kỳ tuấn tú.
Y khoác áo tím, thắt đai ngọc, đôi mắt sáng rực, chỉ ngồi đó mà giống như một con báo đang rình mồi.
Dường như y đã nhìn thấu tâm tư của ta, khóe miệng nở nụ cười thú vị, chăm chú nhìn ta.
Những người đến đây đều là nhân vật có tiếng tăm, nhưng đều phải đặt chỗ trước.
Tiểu nhị thấy y xa lạ nhưng trông có vẻ quyền quý, không dám làm phiền mà cũng không dám phá quy tắc.
Trong lúc đó, vài tên hộ vệ to con đi vào, xô đẩy tiểu nhị sang một bên rồi lớn tiếng ra lệnh cho nam nhân kia: “Không thấy Lâm thiếu gia tôn quý của Tào bang đến sao? Mau cút ra cho chúng ta!”
“Không được vô lễ!” Ta lên tiếng bảo vệ nam nhân xa lại: “Đây là khách quý ta mời.”
“Ngươi là cái thá gì?” Lâm thiếu gia từng bị ta từ chối, lườm ta từ trên xuống dưới, khinh khỉnh nói: “Nghe nói Tiết Thịnh đã bỏ rơi ngươi? Sao nào, mới có vài ngày mà đã thành hàng cũ rồi sao?”
Ta thản nhiên đáp: “Đến hàng cũ mà còn không thèm để ý đến ngươi, ngươi thấy thế nào?”
“Đúng là miệng lưỡi độc địa! Nhưng ta lại thích cái vẻ chanh chua này của ngươi.” Gã sờ môi, từ từ tiến lại gần, nhìn ta từ đầu đến chân. “Thế nào? Lấy ta đi, ta chẳng ngại ngươi là đồ bỏ đâu.”
Chưa kịp dứt lời, một ly rượu từ đâu bay tới, đập mạnh vào răng cửa của gã, máu lập tức chảy ra.
Gã kêu lên một tiếng, lấy tay ôm miệng đau đớn đến rơi nước mắt.
Ta quay lại nhìn nam nhân tuấn tú đã ra tay. Y điềm tĩnh nói: “Miệng của quý thiếu gia không sạch sẽ, ta giúp rửa giùm, không cần cảm ơn.”
“Ngươi…!” Lâm thiếu gia giận tím mặt, ra lệnh cho thủ hạ: “Đánh hắn cho ta!”
Ta nhanh chóng đạp đổ bình phong, đè lên bọn chúng.
Bọn chúng vội vã lùi lại, không để ý đến chân, vấp ngã kéo theo nhiều người khác, tạo thành cảnh hỗn loạn.
Ta thả một thỏi vàng, kéo lấy nam nhân tuấn tú kia rồi nhanh chóng rời đi.
Chạy được hai con phố, chúng ta mới dừng lại.
Cả hai cùng nhìn nhau rồi nói: “Cảm ơn công tử đã ra tay.” / “Cảm ơn cô nương đã giải vây.”
8
Y nói tên của y là Tần Dư Hựu.
Ta đáp rằng tên của ta là Phi Thủy Hoàng.
Tên của y là giả.
Còn tên của ta cũng chẳng phải là thật.
Nhưng điều đó không cản trở chúng ta tìm đến một quán rượu nhỏ khác, trò chuyện cho đến nửa đêm, cảm giác như đã quen biết từ lâu.
Khi thị vệ của y và Ngân Trúc của ta tìm đến, chúng ta đã say đến đỏ mặt, ngả người trên bàn, liên tục thách nhau uống thêm, chẳng ai chịu thua ai.
Khi bị kéo ra, chúng ta vẫn còn huyên náo hẹn gặp lại lần sau.
Đợi đến khi xe ngựa của y khuất bóng ở góc đường, Ngân Trúc lập tức buông ta ra: “Tiểu thư, người đó là ai vậy?”
Ta trả lời: “Một vị quý nhân.”
Một vị quý nhân mà mẫu thân và Vân Nghê đều đang chờ đợi.
Nhưng họ sẽ không ngờ rằng, vị quý nhân ấy lại là một nữ nhân.
Ta không thể chờ thêm được nữa để thấy vẻ mặt của Vân Nghê tại hội thi tài.
Bình Luận Mới
an · 2024-10-25 23:24:22
Trong Tình thân đến muộn – Chương 12
ôi cha mẹ là nơi che trở mưa nắng cho con, còn đằng này cha...
Tường Vi · 2024-10-20 08:10:28
Trong Chỉ Biết Nói Thật Thì Làm Sao Chứ – Chương 8
Truyện ảo ma nhg đọc mang tính ko đem não theo cx vui=)
Tường Vi · 2024-10-20 08:00:02
Trong Chỉ Biết Nói Thật Thì Làm Sao Chứ – Chương 2
[Meme 22]
Tường Vi · 2024-10-20 07:55:39
Trong Chỉ Biết Nói Thật Thì Làm Sao Chứ – Chương 1
Mạ ước có cái mồm như này trong một tiếng+))
Tường Vi · 2024-10-19 10:05:23
Trong Buông nam chính đó ra, để tôi đến! – Chương 5
tưởng đâu SE r chứ☺️
Tường Vi · 2024-10-19 09:27:20
Trong Bất Cẩn Thành Giải Dược Cho Sư Huynh Kiếm Tông – Chương 9
[Sticker 03]
Tường Vi · 2024-10-19 09:25:18
Trong Bất Cẩn Thành Giải Dược Cho Sư Huynh Kiếm Tông – Chương 8
[Sticker 02]
Tường Vi · 2024-10-19 09:21:06
Trong Bất Cẩn Thành Giải Dược Cho Sư Huynh Kiếm Tông – Chương 8
[Sticker 03]
· 2024-10-19 09:17:36
Trong Bất Cẩn Thành Giải Dược Cho Sư Huynh Kiếm Tông – Chương 5
Phong cách riêng biệt=))
Sury · 2024-10-19 06:44:56
Trong [Dịch] Các ngươi chọc nàng làm gì, tiểu sư muội có Thiên Đạo sủng – Chap 1
Truyện khá mới lạ, theo dõi để hóng chao mới. Cảm ơn dịch giả ❤️
Uyển Như · 13/10/2024
(10)
cảm động, tuy ngắn gọn nhưng vẫn đầy đủ cảm xúc
—— trong Cái Kết Của Kẻ Bội Tình
Uyển Như · 10/10/2024
(10)
truyện nhẹ nhàng, khúc sau có quay xe nhẹ, khá hay
—— trong Nam Chính Bị Tôi Dạy Thành Phản Diện Rồi!
Uyển Như · 10/10/2024
(10)
đúng như cái tên, tình thân không bằng tình thâm
—— trong TÌNH THÂN, KHÔNG BẰNG TÌNH THÂM
Uyển Như · 10/10/2024
(10)
truyện có ý nghĩa, kết cảm động lắm, nên đọc nha
—— trong Đóa Sơn Trà Từng Thuộc Về Tôi
Mave · 08/10/2024
(1)
Phải nhờ nam9 mới trả thù được, bản thân nu9 thì yếu đuối, không biết...
—— trong Mẹ Kế Mang Theo Thiên Kim Thật Trở Về
Thiết Mộc Lan · 05/10/2024
(10)
truyện hay, nhưng mà nội dung chưa đi sâu lắm
—— trong Âm thầm đọc suy nghĩ
Liberosis Petrichor · 04/10/2024
(8)
truyện tạm ổn, cái kết xứng đáng với Kiều Uyển.
—— trong Sống Lại Trước Ngày Bố Mẹ Nhận Nuôi Chị Gái Tâm Cơ
Tô Nhật Anh · 29/09/2024
(10)
Truyện hay lắm nè, mọi người dô đọc ủng hộ tụi mình nha
—— trong Vả Mặt Cô Vợ Giả Mạo Và Mẹ Chồng Trọng Nam Khinh Nữ
Tô Nhật Anh · 27/09/2024
(10)
Truyện này vả mặt siêu hay 10 điểm luôn. Mọi người đọc ủng hộ bé...
—— trong Vả Mặt Bà Mẹ Nịnh Bợ Và Cô Giáo Ham Vật Chất
Hiền Nguyễn · 04/09/2024
(10)
truyện hay lắm, khi nào có phần mới vậy mn??
—— trong Hoàng Thượng đích thị là mồi nhắm của ta!