13
Thời gian trôi qua nhanh chóng.
Ta nhập cung đã ba năm rồi.
Lục cung trống trải, triều đình thì đã ồn ào náo động. Trước án đế vương, các tấu sớ về việc lập hậu và chọn tú nữ chất chồng như núi, thậm chí còn bám đầy bụi.
Ta dường như trở thành nữ nhân mà bao người mơ ước. Nhà bình thường còn có thể tam thê tứ thiếp, mà ta lại khiến đấng quân vương một lòng một dạ, lục cung không phi tần.
Nhưng ba năm trong cung, ta vẫn không có con.
Chỉ mình ta biết, vì việc đó mà Dung Sâm phải chịu bao nhiêu áp lực, triều thần cứ bám riết, ngày ngày dâng tấu chương trách móc.
Nếu không lập phi tần, chàng sẽ phải tìm cách khác để giữ thế cân bằng trong triều đình.
Nhưng chàng chưa từng nhắc đến với ta, càng không hề nói gì về hài tử.
Dù chưa một lần nhắc đến, nỗi lo của ta ngày càng nhiều. Thời gian hiện tại, như thể là những ngày tháng trộm được từ tay trời.
Cuối cùng, sóng gió nổi lên.
Bất Nghĩa Hầu Bùi Triệu và Vệ Vương tạo phản, phất cờ “thanh quân trắc, trảm yêu phi!”
Đây dường như là cái cớ không bao giờ cũ.
Bất kể là quân vương vô đạo hay nghịch thần mưu phản, hễ cần tìm một cái cớ danh chính ngôn thuận, thì nhất định sẽ có một người phụ nữ bị đổ tội khiến quốc gia điêu linh.
Tình của Dung Sâm đối với ta, trở thành lưỡi đao sắc bén mà những kẻ đó dùng để tấn công chàng.
Từ khi mùa đông bắt đầu, khắp Yến Kinh chìm trong không khí hiu quạnh lạnh lẽo.
Chiến loạn nổi lên, bách tính lầm than, Dung Sâm càng bận rộn hơn.
Người xung quanh nhìn ta, ánh mắt luôn pha chút phức tạp khó tả.
Bùi Triệu đem quân đến Lam Thành, cứ lớn tiếng đòi bệ hạ giao nộp yêu phi.
Yến Kinh dường như yên bình, nhưng thực ra đã sóng ngầm cuồn cuộn.
Nếu Lam Thành thất thủ, phản quân sẽ tiến thẳng vào hoàng đô.
Ai nấy đều muốn xem thử xem liệu vị Quý phi như ta có phải chịu chung số phận như Dương Quý Phi thời Đường hay không.
Những cây mai mà Dung Sâm đích thân trồng vì ta, nở rộ trong gió, mai đỏ rực rỡ xen lẫn tuyết bay, làm cho khung cảnh thêm phần nổi bật.
Vì có người từng hứa với ta vào sinh nhật tuổi mười bốn rằng sẽ trồng cho ta ngàn cây mai đỏ, nguyện ta năm năm tháng tháng, mãi mãi an vui!
Giờ đây, tuyết đầu mùa đã tới Yến Kinh, mai đỏ cũng nở rộ.
Như thể chỉ mình ta thưởng ngoạn.
Ta bước sâu vào rừng mai đỏ, tuyết phủ dày, đi lại có phần khó khăn.
Bất ngờ, chân ta trượt, giữa cơn quay cuồng trời đất, một vòng tay quen thuộc ôm lấy ta, ta ngước mắt lên, lại là Dung Sâm.
Quả thật, ta vô cùng ngạc nhiên, chàng không khỏi hỏi lại: “Sao, trẫm xuất hiện ở đây, nàng thấy lạ lắm sao?”
Đúng, ta rất ngạc nhiên.
Loạn trong giặc ngoài, nước nhà không yên, sao chàng lại ở đây?
Chàng kéo tay ta, nhẹ nhàng xoa nắn, dường như muốn truyền chút hơi ấm.
“Bệ hạ không nghĩ… chúng ta đã quen biết nhau từ lâu lắm rồi sao?”
Ta chưa kịp dứt lời, Dung Sâm bỗng khựng lại, cố tỏ vẻ nhẹ nhàng đáp: “Chớp mắt nàng đã nhập cung ba năm rồi, không phải là quen biết lâu rồi ư.”
“Gặp gỡ người lần đầu, lại tựa như cố nhân trở về. Ngày ta vào cung gặp bệ hạ, đã có cảm giác quen thuộc ấy rồi. Bệ hạ… chưa từng cảm thấy sao?” Ta khẽ cười, nhìn sâu vào đôi mắt chàng không rời.
“Đương nhiên là không, trẫm vừa gặp ái phi, liền kinh ngạc vì nhan sắc tuyệt trần, từ đó tâm tư vấn vương, khó lòng thoát khỏi.”
Dung Sâm cười càng sảng khoái, nhưng càng đậm nét hoang đường phía sau.
Ta cũng cười cùng chàng, đến khi ánh mắt chúng ta chạm nhau, ta thoáng thấy ánh tình sâu thẳm giấu sau đôi mắt đế vương.
Chàng nắm tay ta, cùng tiến vào rừng mai, từng đóa mai đỏ ngạo tuyết, phong thái hiên ngang, chúng ta sóng bước bên nhau, bước chân trên tuyết vừa nông vừa sâu.
“Bệ hạ, nếu một ngày kia, giặc thù vây thành, nguy cơ hoàng thành sụp đổ, bệ hạ sẽ chọn thế nào?”
Chàng nhẹ xoa đầu ta, cười nhạt: “Nàng chỉ cần nhớ rằng, kiếp này, trẫm sẽ không buông tay nàng nữa. Nếu có ngày ấy, dù lên đến trời xanh hay xuống địa ngục, ta nguyện sống chết có nhau.”
Lời hứa của đế vương, thật là nặng nề.
Ta không biết phải đáp lại ra sao.
Nếu thật có ngày ấy, ta có thực sự mong người cùng ta xuống hoàng tuyền, để chứng tỏ tình yêu không đổi chăng?
Có lẽ, không phải.
Ta chỉ mong được thấy người ngồi trên ngai vàng, thực hiện chí nguyện thuở thiếu thời, gánh vác lý tưởng của những người đã khuất, trở thành đấng quân vương vạn thế, biển yên sông lặng, thiên hạ thái bình.
Chàng ôm chặt ta vào lòng, thì thầm: “Buông tay một lần đã đủ đau đớn khôn nguôi, nếu có lần nữa, đó sẽ là… sống không bằng chết.”
Bình Luận Mới
an · 2024-10-25 23:24:22
Trong Tình thân đến muộn – Chương 12
ôi cha mẹ là nơi che trở mưa nắng cho con, còn đằng này cha...
Tường Vi · 2024-10-20 08:10:28
Trong Chỉ Biết Nói Thật Thì Làm Sao Chứ – Chương 8
Truyện ảo ma nhg đọc mang tính ko đem não theo cx vui=)
Tường Vi · 2024-10-20 08:00:02
Trong Chỉ Biết Nói Thật Thì Làm Sao Chứ – Chương 2
[Meme 22]
Tường Vi · 2024-10-20 07:55:39
Trong Chỉ Biết Nói Thật Thì Làm Sao Chứ – Chương 1
Mạ ước có cái mồm như này trong một tiếng+))
Tường Vi · 2024-10-19 10:05:23
Trong Buông nam chính đó ra, để tôi đến! – Chương 5
tưởng đâu SE r chứ☺️
Tường Vi · 2024-10-19 09:27:20
Trong Bất Cẩn Thành Giải Dược Cho Sư Huynh Kiếm Tông – Chương 9
[Sticker 03]
Tường Vi · 2024-10-19 09:25:18
Trong Bất Cẩn Thành Giải Dược Cho Sư Huynh Kiếm Tông – Chương 8
[Sticker 02]
Tường Vi · 2024-10-19 09:21:06
Trong Bất Cẩn Thành Giải Dược Cho Sư Huynh Kiếm Tông – Chương 8
[Sticker 03]
· 2024-10-19 09:17:36
Trong Bất Cẩn Thành Giải Dược Cho Sư Huynh Kiếm Tông – Chương 5
Phong cách riêng biệt=))
Sury · 2024-10-19 06:44:56
Trong [Dịch] Các ngươi chọc nàng làm gì, tiểu sư muội có Thiên Đạo sủng – Chap 1
Truyện khá mới lạ, theo dõi để hóng chao mới. Cảm ơn dịch giả ❤️
Uyển Như · 13/10/2024
(10)
cảm động, tuy ngắn gọn nhưng vẫn đầy đủ cảm xúc
—— trong Cái Kết Của Kẻ Bội Tình
Uyển Như · 10/10/2024
(10)
truyện nhẹ nhàng, khúc sau có quay xe nhẹ, khá hay
—— trong Nam Chính Bị Tôi Dạy Thành Phản Diện Rồi!
Uyển Như · 10/10/2024
(10)
đúng như cái tên, tình thân không bằng tình thâm
—— trong TÌNH THÂN, KHÔNG BẰNG TÌNH THÂM
Uyển Như · 10/10/2024
(10)
truyện có ý nghĩa, kết cảm động lắm, nên đọc nha
—— trong Đóa Sơn Trà Từng Thuộc Về Tôi
Mave · 08/10/2024
(1)
Phải nhờ nam9 mới trả thù được, bản thân nu9 thì yếu đuối, không biết...
—— trong Mẹ Kế Mang Theo Thiên Kim Thật Trở Về
Thiết Mộc Lan · 05/10/2024
(10)
truyện hay, nhưng mà nội dung chưa đi sâu lắm
—— trong Âm thầm đọc suy nghĩ
Liberosis Petrichor · 04/10/2024
(8)
truyện tạm ổn, cái kết xứng đáng với Kiều Uyển.
—— trong Sống Lại Trước Ngày Bố Mẹ Nhận Nuôi Chị Gái Tâm Cơ
Tô Nhật Anh · 29/09/2024
(10)
Truyện hay lắm nè, mọi người dô đọc ủng hộ tụi mình nha
—— trong Vả Mặt Cô Vợ Giả Mạo Và Mẹ Chồng Trọng Nam Khinh Nữ
Tô Nhật Anh · 27/09/2024
(10)
Truyện này vả mặt siêu hay 10 điểm luôn. Mọi người đọc ủng hộ bé...
—— trong Vả Mặt Bà Mẹ Nịnh Bợ Và Cô Giáo Ham Vật Chất
Hiền Nguyễn · 04/09/2024
(10)
truyện hay lắm, khi nào có phần mới vậy mn??
—— trong Hoàng Thượng đích thị là mồi nhắm của ta!