“Giày tất của thiếp ướt rồi, bệ hạ cõng thiếp về đi.”
Chàng xoa má ta, cười nói: “Yếu ớt quá.” Rồi chàng quay lưng, khom người xuống chờ ta trèo lên.
Ta vòng tay qua cổ Dung Sâm, để chàng cõng mình chậm rãi bước về phía trước. Tuyết càng rơi nhiều, phủ lên tóc ta, cũng phủ lên tóc chàng.
Ta khẽ cười, ghé tai chàng nói: “Hôm nay cùng dầm tuyết, kể như tóc trắng chung tình. A Sâm, kiếp này, thật đáng giá.”
Dung Sâm bỗng nhiên đứng khựng lại, ngỡ ngàng hỏi: “Nàng gọi trẫm là gì?”
Đây là lần đầu tiên từ khi vào cung ta gọi tên chàng. Trong lòng ta, Dung Sâm chưa từng là đế vương Đại Yến, mà vẫn luôn là chàng thiếu niên năm ấy.
“A Sâm…”
14
Đêm nay, ta giữ Dung Sâm lại Tử Thần cung.
Hương thơm trong cung, nhẹ nhàng phảng phất, không đủ để nhận ra, nhưng đủ khiến người an giấc, chìm vào mộng mị ba đời.
Ngoài điện có người đến, kẻ đó khoác trên mình chiếc áo choàng đen, giọng nói cố ý hạ thấp: “Nương nương, xin mời khởi hành. Đại trưởng công chúa đã sắp xếp xong mọi thứ.”
“Nếu chàng tỉnh lại thì…”
“Nương nương yên tâm, Đại trưởng công chúa sẽ cầm chân bệ hạ, quyết không để ngài ấy làm điều hồ đồ.”
Ta cúi người, cuối cùng cũng hôn Dung Sâm một lần nữa, giọt lệ khẽ rơi trên gò má chàng. Ta chậm rãi lau đi.
Cuộc đời bên nhau này, luôn quá đỗi ngắn ngủi.
Ba năm trong cung, đã là ân huệ hiếm hoi từ trời cao.
Tay ta lướt nhẹ qua đôi mày, qua ánh mắt của chàng. Khi Dung Sâm say ngủ, gương mặt ấy, vẫn giống hệt như thuở ban đầu.
“Năm mười bốn tuổi, chàng nói muốn trồng ngàn cây mai đỏ để chúc ta năm năm tháng tháng mãi mãi an vui.”
“Bảy năm trước, chàng muốn Khương Dao quên đi Dung Sâm, không còn vướng bận chút gì. Ta liền quên thật sạch…”
“Chàng nói rằng muốn Khương Dao gả vào gia đình bình thường, tránh khỏi cạm bẫy chốn hoàng gia, cả đời thuận hòa êm ấm, ta liền thuận theo ý nguyện của chàng.”
“Khi phong ta làm phi, người người chẳng hiểu ý nghĩa của chữ ‘Chung’. Nhưng ta vẫn nhớ lời chàng khi xưa, đó là chữ khắc ghi trọn đời.”
…
“Nương nương, đã đến lúc phải đi rồi.” Lời của ta bị cắt ngang, tay ta từ từ buông rời khỏi tay Dung Sâm.
“Dung Sâm, ta không thể rời xa chàng. Suốt đời này, ta chưa từng quên chàng.”
Đó là câu cuối cùng ta nói với chàng. Ta thấy chàng trong giấc ngủ khẽ nhíu mày, nơi khóe mắt như có vệt lệ còn vương.
Ta bước ra khỏi cửa cung, lên xe ngựa, hướng về Lam Thành.
Xa xa ngước nhìn hoàng thành, chỉ mong quân vương trường tồn vạn tuế!
Bảy năm trước, Dung Sâm bị hãm hại. Mẫu thân Mạc Quý phi vì bảo vệ chàng, đã gánh hết tội lỗi lên mình, bị ép tự vẫn. Rồi chàng cũng bị phế truất tước vị, lưu đày đến Ba Thục, ngày trở về không định. Chàng không muốn ta vì tình mà dính líu, nên nguyện cầu bí thuật phù sinh, đổi lấy việc ta quên đi tất cả.
Nhưng làm sao ta có thể nỡ lòng để chàng một mình gánh chịu tất cả.
Chén thuốc ấy, dù chàng tận mắt nhìn ta uống cạn.
Nhưng ta vốn học từ sư phụ trên Phù Sơn môn, hiểu rõ bí thuật phù sinh, liền biết cách hóa giải.
Chàng muốn ta quên, ta đành giả vờ quên, rồi gả cho Bùi Triệu làm thê.
Ngày ta xuất giá, cũng là ngày Dung Sâm rời Yến Kinh đi Ba Thục, ta ngồi trong kiệu hoa, nhìn thấy chàng trong bộ tang phục, bị đẩy đi giữa con đường Yến Kinh. Tranh đoạt ngôi vị, sinh tử trong gang tấc, ngày đó chàng rời đi, đã mang theo ý định sẽ chẳng bao giờ gặp lại nữa.
May thay, chàng đã trở về.
Loại hương ấy có thể làm người ta ngủ mê một ngày một đêm.
Người của Đại trưởng công chúa hộ tống dọc đường, qua các trạm kiểm soát đều không bị cản trở.
Nhưng khi sắp đến Lam Thành, những người hộ tống bắt đầu có chút lo lắng, họ không kiềm được mà thúc ngựa tăng tốc.
“Bệ hạ dẫn đầu tinh kỵ, ngựa phi nghìn dặm, đã vượt qua biên giới đất Mạc Thủy rồi.”
Dung Sâm, rốt cuộc cũng đuổi theo ta.
Ta khẽ mỉm cười, chưa bao giờ ta tin nhầm chàng.
Suốt đời này, tình yêu và hận thù đan xen, số mệnh đầy trêu ngươi.
Dù chuyến đi này có kết thúc ra sao, e rằng ta khó có thể trở về bên chàng lần nữa.
15
Hiện giờ, tướng quân Tôn Kỷ đang trấn thủ thành Lam.
Ông xuất thân từ dòng dõi võ tướng, bao đời trung thành với đế vương.
“Quý phi nương nương, sao người lại đến đây?” Sự kinh ngạc của ông không kém gì những người khác.
Các lão thần này, xưa nay vốn chẳng ưa gì ta.
Ta khoác chiếc áo choàng, cùng ông đứng bên nhau, nhìn xuống đám loạn quân dưới lầu, chậm rãi nói: “Ta đến là vì không muốn Dung Sâm phải lâm vào khó khăn, càng không mong giang sơn của chàng tan rã.”
Bình Luận Mới
an · 2024-10-25 23:24:22
Trong Tình thân đến muộn – Chương 12
ôi cha mẹ là nơi che trở mưa nắng cho con, còn đằng này cha...
Tường Vi · 2024-10-20 08:10:28
Trong Chỉ Biết Nói Thật Thì Làm Sao Chứ – Chương 8
Truyện ảo ma nhg đọc mang tính ko đem não theo cx vui=)
Tường Vi · 2024-10-20 08:00:02
Trong Chỉ Biết Nói Thật Thì Làm Sao Chứ – Chương 2
[Meme 22]
Tường Vi · 2024-10-20 07:55:39
Trong Chỉ Biết Nói Thật Thì Làm Sao Chứ – Chương 1
Mạ ước có cái mồm như này trong một tiếng+))
Tường Vi · 2024-10-19 10:05:23
Trong Buông nam chính đó ra, để tôi đến! – Chương 5
tưởng đâu SE r chứ☺️
Tường Vi · 2024-10-19 09:27:20
Trong Bất Cẩn Thành Giải Dược Cho Sư Huynh Kiếm Tông – Chương 9
[Sticker 03]
Tường Vi · 2024-10-19 09:25:18
Trong Bất Cẩn Thành Giải Dược Cho Sư Huynh Kiếm Tông – Chương 8
[Sticker 02]
Tường Vi · 2024-10-19 09:21:06
Trong Bất Cẩn Thành Giải Dược Cho Sư Huynh Kiếm Tông – Chương 8
[Sticker 03]
· 2024-10-19 09:17:36
Trong Bất Cẩn Thành Giải Dược Cho Sư Huynh Kiếm Tông – Chương 5
Phong cách riêng biệt=))
Sury · 2024-10-19 06:44:56
Trong [Dịch] Các ngươi chọc nàng làm gì, tiểu sư muội có Thiên Đạo sủng – Chap 1
Truyện khá mới lạ, theo dõi để hóng chao mới. Cảm ơn dịch giả ❤️
Uyển Như · 13/10/2024
(10)
cảm động, tuy ngắn gọn nhưng vẫn đầy đủ cảm xúc
—— trong Cái Kết Của Kẻ Bội Tình
Uyển Như · 10/10/2024
(10)
truyện nhẹ nhàng, khúc sau có quay xe nhẹ, khá hay
—— trong Nam Chính Bị Tôi Dạy Thành Phản Diện Rồi!
Uyển Như · 10/10/2024
(10)
đúng như cái tên, tình thân không bằng tình thâm
—— trong TÌNH THÂN, KHÔNG BẰNG TÌNH THÂM
Uyển Như · 10/10/2024
(10)
truyện có ý nghĩa, kết cảm động lắm, nên đọc nha
—— trong Đóa Sơn Trà Từng Thuộc Về Tôi
Mave · 08/10/2024
(1)
Phải nhờ nam9 mới trả thù được, bản thân nu9 thì yếu đuối, không biết...
—— trong Mẹ Kế Mang Theo Thiên Kim Thật Trở Về
Thiết Mộc Lan · 05/10/2024
(10)
truyện hay, nhưng mà nội dung chưa đi sâu lắm
—— trong Âm thầm đọc suy nghĩ
Liberosis Petrichor · 04/10/2024
(8)
truyện tạm ổn, cái kết xứng đáng với Kiều Uyển.
—— trong Sống Lại Trước Ngày Bố Mẹ Nhận Nuôi Chị Gái Tâm Cơ
Tô Nhật Anh · 29/09/2024
(10)
Truyện hay lắm nè, mọi người dô đọc ủng hộ tụi mình nha
—— trong Vả Mặt Cô Vợ Giả Mạo Và Mẹ Chồng Trọng Nam Khinh Nữ
Tô Nhật Anh · 27/09/2024
(10)
Truyện này vả mặt siêu hay 10 điểm luôn. Mọi người đọc ủng hộ bé...
—— trong Vả Mặt Bà Mẹ Nịnh Bợ Và Cô Giáo Ham Vật Chất
Hiền Nguyễn · 04/09/2024
(10)
truyện hay lắm, khi nào có phần mới vậy mn??
—— trong Hoàng Thượng đích thị là mồi nhắm của ta!