Tình yêu, tình thù? – Chương 15

Đăng lúc 18:04 29/08/2024
31 · 0

← Trước Sau →

Theo dõi Truyện Chill - Đọc Truyện Online trên Facebook để thảo luận, giao lưu, cập nhật truyện... Bấm vào / để chuyển chương.

Bấm vào nút để tùy chỉnh phông chữ, cỡ chữ , v.v... Nếu xem truyện có vấn đề gì, vui lòng để lại bình luận cho chúng mình biết nhé!

Truyện bạn đang xem có chứa một số nội dung nhạy cảm 18+, vui lòng cân nhắc kĩ trước khi xem!

“Gọi daddy đi, rồi anh lại đưa em lên đỉnh. Còn không chúng ta ngồi thế này luôn cũng được.”

Cả đêm bị anh dày vò đến xụi lơ nằm ngoan ngoãn trong lòng tên cầm thú nào đó. Đến khi thấy cô mệt mà ngủ thiếp đi mất thì Trịnh Sâm mới luyến tiếc rời khỏi rồi bế cô đi tắm rửa, mặc cho cô bộ váy ngủ rồi bắt đầu nằm ngủ cùng Tâm Như.

Trên chiếc giường êm ái đang le lói chiếu rọi ánh bình minh, Tâm Như tựa một chú mèo nhỏ đang ngủ say trong chiếc chăn ấm áp, lấp ló những dấu vết ái tình bị ai đó lưu lại vào đêm qua. Trịnh Sâm cười trừ, hôn lên môi cô rồi nhẹ nhàng cất giọng.

“Nào, dậy thôi.”

“Ưm… Đừng có đánh thức em. Em muốn ngủ thêm chút nữa.”

Mặc kệ Trịnh Sâm có đang cắn mút môi mình để kéo cô tỉnh dậy khỏi giấc mộng, cô vẫn tựa lên vai anh rồi lại gật gù ngủ tiếp. Nghĩ ngợi một hồi, Trịnh Sâm lại nghĩ ra điều gì đó. Cười tà lại chui thẳng vào trong chăn.

Bàn tay to lớn nhẹ kéo váy lên qua eo, để lộ nội y che đi vùng đất nhỏ xinh đang e ấp sau một đêm động tình kịch liệt. Trịnh Sâm như bị kích thích đến hưng phấn, nhẹ nhàng cúi xuống dùng đầu mũi mình chạm vào gò đất xinh đẹp kia, đầu lưỡi vươn ra liếm lấy tựa như lời chào gọi.

Tâm Như đang mơ màng chìm trong cơn mộng mị, đột dưng thấy hai chân cô lại như được tách rộng ra hơn một chút, hơi ấm phả đến vùng nhạy cảm khiến tiểu huyệt bất giác co thắt lại, dòng nước ngọt ngào cứ thế lại chạy ra như thác nước, khiến Trịnh Sâm lưu luyến mãi không rời.

“Ngọt thật!”

Hắn chợt nhận ra, cô thật sự là món ăn khiến hắn bị nghiện đến phát điên!

“Ưm… Trịnh Sâm, anh đang làm gì vậy?”

“Ăn sáng.”

Tâm Như xấu hổ lấy chân đẩy anh ra, nhưng lại bị cánh tay to lớn cố định lại. Tham lam mút lấy dòng nước ngọt thấm qua nội y ren nửa ẩn nửa hiện, sớm đã bị dòng nước làm cho lộ hết trước mắt tên háo sắc kia, quần lót ướt đẫm cọ sát vào tiểu huyệt khiến cô cảm thấy khó chịu vô cùng.

“Bé con, em lại chảy nước.”

Trịnh Sâm cười tà, cầm lấy một bên quần lót kéo lên, khiến quần càng dính chặt vào tiểu huyệt bé xinh kia. Khó chịu xen lẫn kích thích khiến Tâm Như dần mất phản kháng, ngoan ngoãn nằm thở dốc đến anh dẫn dắt trêu đùa.

“Ưm ư… Anh đừng kéo mà!”

“Anh đột dưng lại muốn chơi trò tình thú.”

Anh kéo quần lót lên cao hơn một chút, rồi lại nới lỏng ra. Khiến tâm trí cô dường như bị anh dày vò khổ sở rên rỉ vì hứng tình, nơi tư mật cứ thế chảy ra dòng nước ngọt ngào làm Trịnh Sâm lại nuốt nước bọt, cúi xuống tham lam không chừa lại một giọt nào.

“Ưm ư…”

“Tâm Như, nói thử anh nghe xem nào?”

Vỗ lấy cánh mông đẫy đà của cô mà anh bỡn cợt nói, bàn tay bắt đầu kéo sợi dây bên hông quần lót ra, để lộ cảnh đẹp e ấp đã sớm bị anh đánh dấu chủ quyền sáng sớm.

“Sâm… Đừng nghịch em nữa, em dậy rồi mà!”

Tâm Như tranh thủ lúc anh lơ là mà ngồi bật dậy thở dốc nói, định bước xuống giường thì bị anh tóm lại, ngồi ngoan ngoãn lên trên đùi của ai kia.

“Anh đang đói, em nỡ để chồng của em đói sao?”

Cái tên vô sỹ này, cả đêm dày vò cô chưa đủ à?

Bàn tay ai đó bắt đầu mò mẫm kéo dây áo ngủ ra, như một tấm rèm rơi xuống. Cảnh đẹp khiến anh thèm khát thứ thế xuất hiện trước tầm mắt. Tâm Như xấu hổ che mắt anh lại, cả thân thể trần trụi chỉ còn áo lót che bầu ngực trần. Rốt cuộc anh có còn tính người hay không vậy?

“Bé con, đừng xấu hổ. Anh muốn ngắm chúng nhiều hơn thế này nữa.”

Một tay kéo tay cô ôm chặt lấy cổ mình, tay còn lại nhanh chóng cởi lấy áo lót ra. Cả cơ thể khoả thân của thiếu nữ cứ như thế loã lồ hiện ra trước mắt, khiến Trịnh Sâm không kìm được mà cúi xuống dịu dàng hôn lên đầu nhũ đã sớm cương cứng từ lâu.

Tâm Như đỏ mặt tía tai nhìn anh đang ngập lấy bên bầu ngực mình mà mút lấy mút để, càng đẩy nhịp thở của cô đi lên nhanh hơn nữa. Tay bám chặt lấy cổ anh thuận thế để gương mặt anh tuấn kia vùi sâu vào gò bông đào mềm mại, tham lam không chừa sót một thứ gì. Tay ghì chặt lấy eo Tâm Như kéo sát lại, để thân thể bé nhỏ kia tựa vào khuôn ngực rắn chắc ấy.

“Sâm… Anh lại làm em…”

Cặp mông của Tâm Như vặn vẹo vì kích tình, nhưng vô tình lại trực tiếp để tiểu huyệt cọ sát vào lớp quần tây đen kia càng khiến dâm dịch chảy ra nhiều hơn nữa. Ướt đẫm cả nơi cư ngụ của một con sói to đang dần dần tỉnh giấc.

“Tâm Như, cô bé của em chảy nhiều nước. Làm ướt hết quần anh rồi.”

Một tay đưa xuống phía dưới nhẹ nhàng thăm dò, rồi lại trêu đùa hạt đậu nhỏ khiến cô không kìm được mà ngân nga rên rỉ, bàn tay vô lực túm lấy cánh tay đang làm loạn kia nhưng vô tác dụng.

“Ưm ư… Tại anh chọc em mà!”

Bàn tay anh trêu đùa một hồi, nhẹ tách cánh hoa đang nhóp nhép rỉ nước, ngón tay nhẹ nhàng cho vào đâm ra rồi rút vào. Khiến lý trí của Tâm Như như trôi theo cơn gió, bên dưới ồ ạt nước chảy ra rên rỉ phối hợp với nhịp ra vào của Trịnh Sâm.

“Bây giờ đến lượt cậu nhỏ của anh ăn sáng.”

Hôn lên môi Tâm Như rồi nói đầy ẩn ý, anh rút ra vào một lúc nữa rồi bỏ ra. Cởi lấy khoá quần rồi lại đến quần lót, cây gậy sưng to nổi gân xanh tím khiến cô đỏ mặt xấu hổ, đỏ mặt nhìn nam nhân đang chìm đắm trong sắc dục.

“Của anh to lắm… Không vào được đâu.”

“Cô bé của Tâm Như rất giỏi, đêm qua vẫn có thể ăn nó đấy thôi.”

Anh cầm căn chỉnh lại rồi từ từ đâm sâu vào tiểu huyệt, tư thế này càng thuận thế cho anh đi sâu hơn vào tiểu huyệt non nớt kia. Bên trong cô mặc dù đã rất nhiều nước, nhưng nó cứ như những cái miệng nhỏ xinh đang mút chặt lấy khiến anh gầm gừ sung sướng khoái lạc, vỗ lấy cái mông tròn bị anh nhào nắn mà thở nặng nhọc cắn mút tai cô trầm giọng:

“Tâm Như, em thương cậu nhỏ đang thèm em đến như thế. Lần này em nhún đi nhé?”

← Trước Sau →

Bình luận

Bắn tim nào!

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Đổi hình đại diện tại đây. Để lại bình luận đồng nghĩa với chấp nhận điều khoản bình luận của chúng mình.


Không có bình luận.